Saturday, September 27, 2014

Đòn đánh ghen dã man: Tạt acid "Đệ nhất vũ nữ" Sài thành


 
Kết quả của những vụ đánh ghen bằng axit, đã đẩy những nạn nhân vào cảnh bi thảm khốn cùng...

Từ vụ tạt axit “đệ nhất vũ nữ” Sài thành…

Nói đến chuyện tạt axit đánh ghen, người ta không thể không rùng mình khi nhắc đến chuyện một cô vũ nữ nức tiếng Sài Gòn thời bấy giờ, bị vợ của nhân tình tạt axit khiến cho cuộc đời trở nên bi thảm hơn bất cứ một cuốn tiểu thuyết kết thúc không có hậu nào.

Ấy là chuyện của Cẩm Nhung – “nữ hoàng vũ trường” Sài Gòn, những năm đầu thập niên 60 của thế kỷ trước.

Cẩm Nhung sinh năm 1940 tại Hà Nội, đến khi 15 tuổi, cô theo gia đình di cư vào Nam. Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, cô phải xin đi làm tiếp viên nhà hàng. Với ngoại hình xinh đẹp, làn da trắng hồng mịn màng của con gái gốc Hà Thành, khuôn mặt ấn tượng, đường nét quyến rũ và gợi cảm, Cẩm Nhung mau chóng trở thành bông hoa đẹp nhất, rực rỡ nhất của các quán bar, vũ trường Sài Gòn khi mới 19 tuổi.

Cẩm Nhung mau chóng lọt vào “mắt xanh” của trung tá công binh Trần Ngọc Thức (biệt danh Thức “công binh”) – một tay chơi khét tiếng Sài Gòn. Cô gái đương ở độ tuổi đẹp nhất cuộc đời, có thừa sắc đẹp và tự tin, lại sẵn sàng ngã vào vòng tay một người đàn ông hơn mình cả chục tuổi, đã có vợ, tiêu tiền như nước.

Năm Ra-đô (tên thật là Lâm Thị Nguyệt) - vợ Thức công binh, không ít lần đón đường Cẩm Nhung dằn mặt cô gái trẻ, song bấy nhiêu đó không đủ làm cô thức tỉnh cơn say với người tình giàu có và từng trải của mình.

Bài viết về vụ tạt axit “để đời” này có đoạn : “Khoảng 22 giờ đêm ngày 17/7/1963, vũ nữ Cẩm Nhung rời khỏi nhà để đến vũ trường Kim Sơn.

Hàng ngày, cô đều rời khỏi nhà vào giờ này, hoặc đi taxi, hoặc có xe của đại gia đón rước, để cô đến vũ trường trước 23 giờ, nhảy nhót quay cuồng cho đến 3 - 4 giờ sáng.

Khi Cẩm Nhung còn cách chiếc taxi khoảng 10 mét, bất ngờ từ bên kia đường, một gã đàn ông băng nhanh qua đường, tiến về phía cô. Cẩm Nhung chưa kịp phản ứng, gã đàn ông đã tạt mạnh ca axít vào mặt cô. Cẩm Nhung chỉ kịp kêu lên: “Chết tôi rồi, cứu tôi với” rồi ngã gục trên đường. Người đàn ông sau khi tạt axít đã băng qua bên kia đường, leo lên xe taxi mở cửa chờ sẵn, trên ấy có bà Năm Ra-đô.”…


Theo Soha

Saturday, September 20, 2014

Cưới chưa tròn năm vợ chồng đã "chán" nhau

 
 
Chồng nói không hiểu sao chẳng còn yêu và quan tâm đến em như trước mặc dù anh không thích ai khác. Bọn em rất hay mâu thuẫn nhau, toàn về những thứ vặt vãnh.
 
Hỏi:

Trước đây em và anh ấy rất yêu nhau. Bọn em đã từng trải qua bao nhiêu khó khăn. Thời gian anh đi công tác xa, em ở nhà chờ đợi. Khi đó, bố mẹ em gây sức ép rất nhiều vì em đã lớn tuổi. Em 29 tuổi còn anh 32. Sau khi anh đi công tác xong bọn em đã tổ chức cưới. 
Sống cùng nhau mới được gần một năm mà em thấy tình cảm hai đứa nhạt nhẽo quá. Em đã cố gắng nhiều nhưng anh cứ lạnh nhạt như thế. Nhiều hôm cãi nhau anh vác chăn gối ra lấy lý do xem phim muộn và ngủ đêm luôn ở phòng khách. Em phải làm sao bây giờ?

 
Trả lời:
Những tháng ngày đầu của hôn nhân thông thường sẽ được coi là thời điểm hạnh phúc và ngọt ngào nhất của các cặp uyên ương. Điều đáng xem xét là vợ chồng em mới cưới nhau được gần một năm nhưng đã bắt đầu có mâu thuẫn và chán nhau. Để có thể giải quyết chuyện này, em hãy suy xét kỹ càng vấn đề của mình để tìm ra những giải pháp tích cực cho cuộc hôn nhân của mình.
Các em đã yêu nhau khá lâu và cũng đã có khoảng thời gian thử thách xa nhau trước hôn nhân, như vậy cũng đủ để hai em hiểu nhau phần nào. Tuy vậy, một điều dễ xảy ra với các cặp là khi yêu nhau cho dù có nhiều khó khăn thì cả hai vẫn có thể vượt qua vì lúc đó có động lực muốn ở bên nhau; còn lúc ở bên nhau rồi thì những mâu thuẫn dù nhỏ vẫn có thể trở thành lớn nếu như không tự giải quyết. Mâu thuẫn sau hôn nhân là điều khó tránh khỏi và dù có hiểu nhau đến chừng nào thì cũng không thể giải quyết trong một sớm một chiều.
Trong thư em cũng không nói rõ vợ chồng em thường mâu thuẫn về vấn đề gì, các mâu thuẫn này bắt đầu từ bao giờ, các em đã giải quyết như thế nào? Tất cả những điều này rất quan trọng để tìm hiểu nguyên nhân của những bất đồng khúc mắc giữa hai vợ chồng. 
Bởi khi các em đang yêu nhau, tình yêu và sự khao khát sẽ che lấp đi rất nhiều vấn đề, các em ít nhận ra những mặt chưa được của đối phương hoặc sẽ tự an ủi rằng mình hoàn toàn có thể sống tốt với nó. 
Khi lấy nhau rồi, những khác biệt về tính cách, quan niệm sống hoặc cách ứng xử với nhau cũng có thể gây mâu thuẫn trong hôn nhân. Nếu đó là các hiểu lầm nhau thì cả hai sẽ cần ngồi lại để trao đổi chia sẻ, còn nếu là những bất đồng về tính cách thì cần có sự điều chỉnh cho phù hợp.
Em nói rằng các em cảm thấy nhạt nhẽo khi gần nhau, anh ấy ít quan tâm đến em hơn, vậy em thử xem xét lý do từ đâu? Do công việc bận rộn hay anh ấy vốn là người ít thể hiện tình cảm? Dù lý do gì đi nữa thì cách giải quyết của anh ấy hiện giờ là không tích cực, nó thể hiện anh ấy thực sự chưa có trách nhiệm với cuộc hôn nhân này. Vì vậy, em cần có những phản ứng để giúp anh ấy hiểu và cần thay đổi những hành động ấy.
Việc chán nhau và cảm thấy không còn yêu em như ngày xưa cho dù anh ấy không có người khác, các em thường xuyên mâu thuẫn với nhau là dấu hiệu cảnh báo hiện giờ chồng em đang có điều gì đó cảm thấy chán nản về cuộc sống chung của cả hai người. 
Vì vậy em cần tìm hiểu liệu có điều gì đó từ phía em khiến anh ấy thấy chán nản không? Nhiều khi từ những điều rất nhỏ ở một trong hai người lại trở thành vấn đề lớn trong hôn nhân. 
Em nói rằng em đã cố gắng nhưng tôi chưa biết em đã thực sự cố gắng như thế nào. Vì vậy tôi xin đưa ra một vài gợi ý cho vấn đề của em để làm thay đổi mối quan hệ này:
- Quan tâm: Hãy chú ý nhiều hơn đến người bạn đời của em, anh ấy sẽ cần sự quan tâm của em và tất nhiên em cũng có quyền đòi hỏi anh ấy như vậy. Dành thời gian đi chơi, xem phim hoặc mua tặng nhau những món quà nhỏ đều làm cho đối phương cảm thấy bất ngờ và vui vẻ.
- Cùng nhau ôn lại những kỷ niệm: Trước đây các em đã gặp khó khăn, vậy điều gì đã giúp các em vượt qua, những vui buồn nào các em đã gặp phải. Đó cũng là cách làm cho cả em và đối phương sẽ cùng nhớ lại những tháng năm đẹp đẽ của cả hai để lấy đó làm động lực giải quyết các vấn đề hiện tại.
- Duy trì sự lãng mạn: Cho dù các em đã cưới nhau nhưng không vì thế mà bỏ qua những điều bất ngờ và lãng mạn cho đối phương. Một tin nhắn tình cảm, một nụ hôn bất chợt... đều làm tăng hương vị tình yêu và giúp cho mối quan hệ vợ chồng cải thiện hơn.
- Xem xét lại mọi vấn đề: Hãy cùng dành thời gian xem xét lại những vấn đề dẫn đến sự căng thẳng và không vui trong gia đình. Cần học cách tôn trọng lẫn nhau thay vì việc tạo ra những căng thẳng không cần thiết.
Để tìm hiểu được mọi nguyên nhân gốc rễ, trước hết vợ chồng em nên sắp xếp thời gian để ngồi lại với nhau, chia sẻ những suy nghĩ và mong muốn của nhau. Nếu mỗi người cứ giữ những khúc mắc trong lòng rồi chán nản thì mối quan hệ này sẽ chỉ xấu đi mà thôi. 
Ngoài ra em có thể tìm hiểu qua bạn bè, người thân của anh ấy để xem xét anh ấy đang suy nghĩ gì. Nếu thực sự tình yêu của anh ấy dành cho em vẫn còn nguyên vẹn nhưng có thể cảm xúc thay đổi thì việc cả hai cùng cải thiện tích cực mối quan hệ này, hạnh phúc sẽ trở lại. 
Hạnh phúc chỉ có thể tồn tại nếu như cả hai cùng biết cố gắng để gìn giữ và làm mới nó.
Theo Vũ Ánh Tuyết/VnExpress

Monday, September 15, 2014

Im lặng sẽ giết chết hôn nhân?


Im lặng sẽ giết chết hôn nhân?

Mỗi khi giận nhau, cả hai vợ chồng đều chọn cách im lặng. Cái sự im lặng này trở thành căn bệnh mãn tính và “ăn mòn” tổ ấm của anh chị.


Họ sống khép kín, vợ chồng không bao giờ to tiếng, khi giận nhau, cả hai đều im lặng, không ai chịu mở lời trước, có khi kéo dài hàng tuần lễ. Bất đắc dĩ có chuyện gì buộc phải trao đổi, họ nói trống không.


Thỉnh thoảng, chị lại chủ động giận trước. Thấy chị im lặng, anh biết là chị giận dỗi nhưng nguyên nhân thì không rõ là chị giận điều gì, anh cũng im lặng theo luôn. Anh cũng có khi giận chị, tuy ít hơn và anh cũng như chị, giữ một thái độ bình thản và im lặng. Khi anh chị giận nhau, không khí gia đình chìm vào u ám, bọn trẻ đã quen với thái độ im lặng của bố mẹ, chúng cũng ít chuyện trò hẳn đi.


Im lặng chán, rồi thời gian cũng làm họ nguôi ngoai và họ lại chuyện trò với nhau và cũng không ai tìm hiểu xem vì sao họ lại giận nhau và im lặng. Cứ như những thời gian giải lao giữa giờ, đều đặn dăm bữa, nửa tháng họ lại không nói gì với nhau, tức là một trong hai người giận người kia về điều gì đó, rồi lại qua đi.


Điều nguy hiểm mà cả hai người đều không nhận ra là cái thói quen im lặng đó dần dần cứ tăng tiến với mức độ dày đặc hơn. Những mâu thuẫn, dù nhỏ, nhưng cứ tích tụ mãi mà không được nói ra, không được giải quyết đã trở thành con bệnh mãn tính.


Khi họ im lặng, ai có việc người nấy làm, cơm ai người nấy ăn, ngủ chung giường đấy mà như người xa lạ nên đã xảy ra nhiều chuyện bi hài. Anh lau nhà khi chị vừa lau xong mà anh không biết, chị cho rằng anh ám chỉ việc chị lau nhà chưa sạch và lại càng làm chị giận hơn.


Có đám cưới mời, cả hai anh chị cùng đến, kẻ trước, người sau, từ hai hướng khác nhau, hai cái phong bì mừng cưới, đơn giản là họ không trao đổi gì với nhau. Hoặc, việc lớn hơn, ở quê có việc trọng, anh nghĩ là chị đi, chị nghĩ là anh đi, cả hai cùng không đi, thế là lỡ một việc lớn. Cái máy điều hòa bị hỏng, cả anh và chị đều gọi thợ đến, đành mất thêm tiền trà nước để mời một cánh thợ về!


Sự im lặng đó dần dần giết chết sự quan tâm đến nhau và cuộc sống vợ chồng của anh chị cứ nhạt nhòa dần, thiếu đi hơi ấm sẻ chia và sự yên ấm chỉ còn là vỏ bọc bên ngoài. Kết quả của sự im lặng cùng các ấm ức không được giải tỏa đã biến chị từ một phụ nữ vui vẻ thành một người đàn bà cau có, còn tính hài hước của anh biến mất và thay thế cho người đàn ông vui tươi thuở nào là một người đàn ông trầm lặng.


Kết cục gần đây nhất là chị mắc bệnh trầm cảm, còn anh rơi vào trạng thái thích lang thang ngoài đường hơn là ở nhà!
Theo Nhiu NhíuPháp Luật Việt Nam

Tuesday, September 2, 2014

Quan niệm tình dục của người xưa và nay


 


Các cô gái "tuổi dậy thì" tự răn mình trong những dòng nhật ký viết năm 1892:

"Quyết tâm không tự nói về mình hoặc chủ động bày tỏ tình cảm. Phải suy nghĩ trước khi nói. Phải làm việc nghiêm túc. Phải biết kềm chế trong mọi tình huyống. Gạt khỏi đầu những tư tưởng vẫn vơ. Phải đúng đắn....".

Sau đó đúng 100 năm sau năm (1992)

Một cô gái khác viết trong nhật ký:

"Phải luôn có đầu óc mới. Phải trang điểm trước khi ra ngoài. Luôn có quần áo mới và các loại mỹ phẩm để tạo cảm giác lạ lẫm, trẻ trung...."

Đây chỉ là một ví dụ trong hàng trăm cuốn nhật ký của hai thế hệ mà nhà sử học Jacobs Brumberg ở Đại học Cornell (Mỹ) đã nghiên cứu. Và bà vừa cho ra đời cuốn:

"Dự án thân thể: Chuyện tế nhị của những cô gái Mỹ".

Đành rằng, để có được quyền tự do như ngày nay là cả một quá trình vươn tới của nhân loại phù hợp với quy luật tiến hóa của lịch sử, nhưng chính những cô gái đó sẽ phải chịu nhiều sức ép và khủng hoảng tinh thần nhiều hơn mà điều này không chỉ xảy ra ở Mỹ.

Cách đây 100 năm, các cô gái được trang bị từ đầu đến gót chân và luôn có ánh mắt "diều hâu" của người lớn để giữ gìn "chữ trinh" đến giây phút cuối cùng. Còn thời nay, ngay từ những bước đi chập chững vào đời, họ đã bị ám ảnh về cái đẹp ngoại hình. Từ lúc 8 hoặc 9 tuổi, các bé gái đã có ý thức ăn kiêng. thậm chí, còn dễ dãi đón nhận một cách "vô tư" việc tình dục khi còn quá ít tuổi.

Mary Pipher tác giả cuốn "Riviving Ophelia" cảnh báo các cô gái đang phải đối mặt với sức ép tâm lý do chính họ đặt ra - phải đẹp, duyên dáng và để đạt được tiêu chuẩn đó ngay từ 7 - 11 tuổi đã sử dụng hóa chất.

Còn Naomi Wolf tác giả cuốn "Promiscuitris" mô tả những cô gái thời nay luôn muốn chưng diện lòe loẹt từ lúc 10 tuổi, biết "đàm đạo" về "tình dục" lúc 13 tuổi.

Bà lên án "xã hội sản sinh ra một nền văn hóa độc hại bủa vây các cô gái từ lúc còn quá non nớt và chỉ trong một khoảnh khắc nếm trải mùi đời - một lối sống thái quá xuất hiện - chúng không thể chịu đựng nổi khi có sự hiện diện của người khác giới.

Các nhà khoa học cũng cho rằng, các tác động sinh vật học đóng vai trò rất quan trọng. Đầu thế kỷ 19, các cô gái bắt đầu thời kỳ kinh nguyệt lúc 15 tuổi hoặc 16 tuổi, còn bây giờ có bé gái chỉ mới 11 tuổi đã có..

Đây là do điều kiện sống tốt hơn, một biểu hiện của sự trưởng thành sớm, phát triển nhanh. Brumberg nói:

"Một nền văn hóa ảo tưởng, kỳ vọng vào thân thể xuất hiện và trở thành tiêu chuẩn của các cô gái Mỹ cũng như nhiều nước phát triển khác".

Nhà "phụ nữ học" Gloria Steinem nói:

"Nền văn hóa đồi trụy không chỉ làm hại các cô gái mà cả phái mạnh cũng chịu nhiều sức ép dù không đến nỗi bức thiết".

Nói gì đi nữa xã hội vẫn phát triển và các cô gái không thể thoát khỏi các quy luật khắc nghiệt của cuộc sống.

Sự thay đổi theo hướng "cởi mở", luôn đi trước thời đại" đang trở thành vấn đề nhức nhối. Điều thiết thực nhất là phải dạy cho con trẻ về trách nhiệm, giới hạn cho con trẻ về trách nhiệm, giới hạn và các mối giao tiếp giữa nam, nữ để hạn chế bớt những hậu quả đáng tiếc. (Theo Mới)

Dấu hiệu chàng muốn bỏ bạn

 


Trong lúc bạn lo tổ chức tiệc thôi nôi cho đứa con đầu lòng, thì chồng bạn cũng đang vội vã ôm đàn sang thuyền khác gẩy. Thế mà bạn tuyệt  nhiên không hay biết?

Chẳng lẽ bạn đã hoàn toàn điếc đặc như người nằm trong trống ?

Không hẳn thế đâu, thật ra thì linh tính của nữ giới vẫn báo  hiệu cho bạn mọi chuyện, nhưng chẳng qua bạn không chịu tin thế thôi.

Do tâm trạng bạn chủ trương miễn sao cho êm cửa, êm nhà là được, do lối suy nghĩ yếm thế không muốn đương đầu với sự thật phủ phàng, nên bạn đã tự đưa tay lên bịt mắt mình, thậm chí có khi thâm tâm của bạn còn tự bào chữa cho chồng nữa.

Nhưng sự thật trước sau vẫn là sự thật, bạn có lấy hai tay che mắt lại thì  "kẻ kia " càng được nước làm tới và đến khi rõ đến mườì mươi rồi thì chỉ có ... trời cứu!

Do đó bạn phải nắm vững một số biểu hiện gian dối của đức ông chồng như sau đây để tự cứ vãn lấy hạnh phúc gia đình của mình. Bề nào thì "tiên hạ thủ vi cường" vẫn hơn.

1. Chàng  hết cần tế nhị

Bây giờ hễ bạn động một chút là chàng làm bộ dỗi hờn, chàng hay bắt lỗi vợ và làm lớn chuyện một cách cố tình. Tự nhiên bạn nhận thấy tính tình chồng mình độ này đâm ra "cà chớn" dễ sợ!

Chàng là thế đấy, bạn chịu nổi thì ở, nếu không chịu nổi thì chia tay (mà bụng chàng cũng muốn vậy); và đợi cho đến khi  bạn giơ hai tay lên tuyên bố: "Em chịu hết nổi rồi khi phải sống với anh!"... Là chiến lược của chàng xem như đã thành công!

2. Chàng hay tìm cớ gây sự

Do chưa đủ  "chai" mặt để nói câu : "Anh hết thương em từ khuyua rồi", nên chàng xoay ra bới lông tìm vết, và hay kiếm cớ gây sự với vợ.

Mỗi lần bạn gợi ý với chồng nên sắm sửa thêm đồ đạc này nọ trong nhà hay tổ chức tiệc sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới là chàng lại đánh trống lãng hoặc làm ngơ ngáp dài.

3. Chàng phớt lờ vụ âu yếm với vợ

Đã là vợ chồng với nhau, dù có trốn chạy nhau, ghét nhau, không muốn nhìn mặt nhau ban ngày, thì tối đến cũng bắt buộc phải gsặp nhau tại một điểm hẹn là ... cái giường.

Thế nhưng đến nước này mà chàng cũng lại trốn chạy bạn nốt. Có nhiều cách để làm lắm, một khi người ta đã muốn làm mặt lạnh : nói chuyện chưa đầy hai phút chàng đã ngáy khò khò, bạn vừa mò vào giường chàng đã ngũ ngay râu.

Thế là hết. Từ giờ thì "nam nữ thọ thọ bất tương thân" nhé!

4. Chàng ưa đi sớm về khuya

Thời khóa biểu của chàng bây giờ cũng chạy loạn cả lên như nhịp tim của chàng. Thônh thường là chàng hay kiếm cớ để đi mây, về gió, hòng thoát khỏi mụ vợ già, thoát khỏi căn nhà địa ngục (mà cai ngục không ai khác hơn chính là "bạn")

Một khi trong tim của người ta đã có bóng hình mới, thì ắt phải có tổ uyên ương mới, sự thật đau lòng là thế!

5. Chàng muốn giấu giếm mọi việc với vợ

Chứng kiến chồng có nhiều thay đổi trông thấy, bạn tìm cách lục vấn thăm dò. Vào nhữnng lúc đó chàng hay nói ởm ờ cho qua, hoặc cố tình giản dị hoá vấn đề, khi chàng nói: "có gì đâu em, bạn anh vừa gọi cho anh nhắn công việc làm thôi", Hay "chuyện lặt vặt mà, có gì dáng quan tâm đâu!".

Bạn bị bưng bít, hỏa mù hết. Bây giờ bạn là người ngoại cuộc, có chồng mà cứ như chồng người ta chứ không phải chồng của bạn nữa.

Tóm lại, dù đức lang quân của bạn lúc này có giở quẻ, biến hóa muôn hình, vạn vẻ thì tất cả cũng chỉ vì một lý do duy nhất mà bạn thừa biết. Và bổn phận của bạn là tìm mọi cách, phải làm rõ vấn đề cho ra lẽ.

Nếu chàng chịu nhận lỗi sau khi bị bắt bí hết đường chối cãi, thì phần lớn trong các trường hợp là chàng sẽ đoái công, chuộc tội, tu tâm dưỡng tánh.

Nhưng lỡ mà chàng của bạn thực sự cứ khăng khăng muốn dứt áo ra đi thì làm sao?

Sau khi bạn đã nổ lực hàn gắn rất nhiều mà chồng bạn cũng không có chút dấu hiệu sửa đổi, thì bạn còn tiếc làm gì nữa cái con người đó "Tình yêu đâu thể chỉ là sự níu kéo, kêu gọi lòng thương hại".

Tình yêu là sự tôn trọng và bình đẳng.

Nếu chàng đã muốn bỏ đi, bạn hãy bỏ chàng trước. Chàng đã muốn tìm tình yêu mới, thì bạn hãy mạnh dạn ly dị.

Giữa các tổn thất thì lựa cái nào đỡ khổ hơn mà sống, thà sống không có chồng còn khỏe thân, hơn là cứ bị cột dính vào một ông chồng ở với vợ mà cứ chân trong, chân ngoài gây ra đủ thứ lục đục, rối rắm, khổ ải trong gia đình. (Theo Mới)


 
Copyright © 2013 CẨM NANG YÊU | Powered by Blogger